Trả lời: Trước hết cần nói rõ: Giáo Hội KHÔNG CẤM ly hôn mà là tuân giữ và bảo vệ luật của Chúa. Để hiểu được điều này bạn cần chấp nhận 3 đ...
Trả lời: Trước hết cần nói rõ: Giáo Hội KHÔNG CẤM ly hôn mà là tuân giữ và bảo vệ luật của Chúa. Để hiểu được điều này bạn cần chấp nhận 3 điều sau đây.
- - Tin rằng Chúa Giêsu là con Thiên Chúa xuống thế làm người.
- - Tin rằng Tin Mừng là Lời Chúa.
- - Tin rằng Giáo Hội do Chúa Giêsu thiết lập và GH trung thành với giáo huấn của Chúa Giêsu.
Chỉ khi nhìn nhận 3 tiền đề trên đây, bạn mới hiểu được luật bất phân ly của hôn nhân(không thể ly hôn).
Thực ra câu hỏi về việc ly di cũng đã được người Do Thái nêu ra với Chúa Giêsu và Ngài đã trình bày rõ ràng. Xin trích lại ở đây: "Có mấy người Pha-ri-sêu đến gần Đức Giê-su để thử Người. Họ nói: "Thưa Thầy, có được phép rẫy vợ mình vì bất cứ lý do nào không? " Người đáp: "Các ông không đọc thấy điều này sao: "Thuở ban đầu, Đấng Tạo Hoá đã làm ra con người có nam có nữ", và Người đã phán: "Vì thế, người ta sẽ lìa cha mẹ mà gắn bó với vợ mình, và cả hai sẽ thành một xương một thịt." Như vậy, họ không còn là hai, nhưng chỉ là một xương một thịt. Vậy, sự gì Thiên Chúa đã phối hợp, loài người không được phân ly." Họ thưa với Người: "Thế sao ông Mô-sê lại truyền dạy cấp giấy ly dị mà rẫy vợ? " Người bảo họ: "Vì các ông lòng chai dạ đá, nên ông Mô-sê đã cho phép các ông rẫy vợ, chứ thuở ban đầu, không có thế đâu. Tôi nói cho các ông biết: Ngoại trừ trường hợp hôn nhân bất hợp pháp, ai rẫy vợ mà cưới vợ khác là phạm tội ngoại tình."
Ông Môsê trong Cựu Ước cho phép bỏ vợ. Nhưng ngay từ đầu thì không như thế. Chúa Giêsu là con Thiên Chúa đến để kiện toàn lề luật, tức là làm cho Luật trở lại đúng với ý nghĩa ban đầu như Chúa muốn. Giáo Hội Công Giáo đón nhận và gìn giữ Lời Chúa chứ không được phép thay đổi. Vậy nên, cấm ly hôn là LUẬT CỦA CHÚA.
Chỉ khi nào bạn tin vào 3 điều đã nêu lúc đầu thì bạn mới hiểu, tin và giữ luật này được. Còn nếu không bạn sẽ cho rằng Giáo Hội khó khăn, cố chấp và cổ hũ không theo kịp thời đại như những chỉ trích mà chúng ta thường nghe.
M. Hạnh Tử
Bình luận